Đây là lần đầu tiên Đồng Xuân Cảnh nói lớn tiếng với Từ Mạn như vậy, hơn nữa còn vì một người phụ nữ khác, lòng ghen tị của Từ Mạn dâng trào: “Tôi nói sai sao? Xin lỗi! Xin lỗi! Đồng đại ca, anh biết tính tôi mà, từ trước đến nay vẫn luôn thẳng tính, nói năng không suy nghĩ, có gì nói nấy.”
Đều là phụ nữ, ai mà chẳng biết chiêu này!
Đồng Xuân Cảnh nghẹn lời: “Cô không nên xin lỗi tôi, cô nên xin lỗi đồng chí Mật Tuyết!”
Từ Mạn cười giả lả nhìn Khổng Mật Tuyết đang rưng rưng nước mắt, khóc đúng là như mưa phùn rơi, yếu đuối đáng thương, không trách được có thể quyến rũ hôn phu của Đồng Họa, còn có thể khiến anh cả và em trai của Đồng Họa mê mẩn.
“Đồng chí Mật Tuyết, thật sự xin lỗi, nếu tôi có nói gì khiến cô khó xử mất mặt, tôi thực sự không cố ý, huống chi chuyện này mọi người đều biết.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây