Nhưng thấy Mật Tuyết đau buồn như vậy, Đồng Xuân Cảnh vẫn rất đau lòng, trừng mắt nhìn Đồng Xuân Thụ, bước nhanh đến an ủi Khổng Mật Tuyết đang bị tổn thương tâm hồn.
“Mật Tuyết, sao em lại đến đây? Tiểu Thụ vừa rồi nói bậy, em đừng tin là thật.”
Đồng Xuân Thụ tê cả da đầu, xem ra cậu ta không phải mơ, là chị Mật Tuyết thực sự đã đến.
“Tiểu Thụ!” Đáy mắt Khổng Mật Tuyết mờ đi, tủi thân cắn môi.
Đồng Xuân Thụ lo lắng quay người lại, thấy chị Mật Tuyết vì lời cậu ta nói mà nước mắt lưng tròng, trong lòng lập tức lo lắng đau lòng,
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây