Sắc mặt của Khổng Mật Tuyết âm trầm xuống, hoàn toàn hiểu được.
“Anh đang uy hiếp tôi?”
Ngô Lương phủ nhận: “Tôi đây cũng không phải uy hiếp gì, vì cô mua lương tâm của tôi, nên dù sao cô cũng phải chịu trách nhiệm với tôi.”
Khổng Mật Tuyết oán hận số phận mình tệ bạc, giẫm phải cứt chó.
“Tôi sẽ trả lại lương tâm cắn rứt của anh! Đưa tiền lại cho tôi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây