Cho dù có chờ đợi rất lâu, Tạ Uyển Ngọc vẫn không thấy người theo đuổi cô xuất hiện.
Thương Thập Diên đã ở bên cạnh cô ta suốt thời gian qua, đến nỗi chân cô ấy đã tê cóng vì lạnh.
“Uyển Ngọc, chúng ta về thôi, tuyết đã rơi rồi.”
Tạ Uyển Ngọc ngẩng đầu lên với vẻ mặt khó coi: “Tôi hỏi cậu, tôi và Đồng Họa ai đẹp hơn?”
Thương Thập Diên: “Mỗi người một vẻ, nhưng cô ấy chỉ là thanh niên trí thức xuống nông thôn, làm việc trên đồng ruộng. Cậu thì khác, cậu là trụ cột của đoàn văn công!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây