“Tôi ăn gì cũng được, tôi không giống anh ta, tôi không kén ăn!” Tạ Tụng Niên cười nói.
Cố Tư liếc nhìn anh ta một cái, không nói gì.
Đồng Họa lại nói: “Cố...” Cách xưng hô đến bên miệng lại nuốt trở vào.
“Anh…Cố cũng không kén ăn, cái gì cũng ăn được!”
Trước bếp, khói bay mù mịt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây