Khổng Mật Tuyết lau nước mắt, đôi vai hơi run rẩy, trên khuôn mặt yếu đuối vẫn lộ ra vẻ an ủi:
“Anh Cố, dù sao cơ thể của em cũng yếu ớt, cũng không chắc có thể sống được bao lâu. Vốn dĩ vì em mà khiến hai người đến bước này, trong lòng em đã rất áy náy, rất áy náy. Bây giờ như vậy cũng tốt, anh có thể vì Họa Họa mà xuống nông trường, em cũng có thể vì hai người mà xuống nông trường.”
Cố Kim Việt không ngờ cô ta sẽ nói như vậy, lập tức ngẩng đầu lên.
Đáy mắt của Khổng Mật Tuyết mờ mịt, ai oán yếu đuối nhìn anh ta.
Ánh mắt thâm tình im lặng trong mắt cô ta như một ngọn lửa thiêu đốt lên người Cố Kim Việt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây