Vương Quy Nhân nghiêng người về phía sau, sau lưng hơi thả lỏng: “Những thứ không biết làm, có thể từ từ học, mỗi người đều có chỗ mình không am hiểu.”
Khổng Mật Tuyết cắn chặt môi: “Chú, chú có vì Họa Họa mà ghét cháu không?”
Vương Quy Nhân dùng một tay đẩy nắp trà: “Sao có thể? Vấn đề của Họa Họa, chú sẽ nói lại với nó, hai đứa là bạn bè cùng nhau lớn lên, hẳn là phải tin tưởng lẫn nhau.”
Khổng Mật Tuyết ủy khuất nói: “Cô ấy không tin cháu, còn hiểu lầm cháu rất nhiều chuyện, cháu giải thích cũng không giải thích rõ ràng.”
Đôi mắt Vương Quy Nhân híp lại chỉ còn hai khe hở: “Tiểu Tuyết, cháu nói cho chú biết, cháu thật sự không có ý nghĩ khác đối với Cố Kim Việt sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây