Trong phòng bệnh, vẻ mặt của Khổng Mật Tuyết suy yếu nhìn Cố Kim Việt: “Anh Cố, có phải em sắp chết không?”
Cố Kim Việt nắm tay cô ta: “Sao có thế chứ? Em đừng suy nghĩ bậy bạ, bác sĩ nói em nghỉ ngơi một lát thì tốt rồi!”
Khổng Mật Tuyết nước mắt lưng tròng mà nhìn anh ta, mặt mày yếu đuối bất lực:
“Nhưng em sợ hãi... Em sợ em vừa nhắm mắt thì rốt cuộc không mở mắt ra được, rốt cuộc không nhìn thấy anh Cố nữa...”
Vẻ mặt của Cố Kim Việt lo lắng, đầy mặt quan tâm: “Em đừng sợ, anh sẽ vẫn luôn ở bên cạnh em, em vừa mở mắt, anh chắc chắn còn ở bên cạnh em.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây