Anh ta giữ vững phẩm giá của mình, duy trì phẩm giá còn lại: “Đánh là thương, mắng là yêu, không đánh không mắng thì không yêu nhau!”
Cố Tư không đành lòng nhìn anh ta ngu ngốcnhư vậy nên quay mặt đi.
Tô Họa: “...”
Nhìn Cố Kim Việt vẫn nhìn chằm chằm vào mình, cô chỉ có thể nói qua loa lấy lệ: “Ồ, yêu nhau lắm cắn nhau đau, thật tốt.”
Cố Kim Việt trong lòng co giật, tia may mắn cuối cùng cũng không còn nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây