Tô Họa cong môi, đáy mắt âm u đến cực hạn: “Ngày đầu tiên tao trùng sinh đã tự nhủ rằng, tao muốn nhìn thấy từng người chúng mày phải khóc.”
Khổng Mật Tuyết ngửa mặt lên trời cười to, cười xong cô ta oán hận nhìn Đồng họa, khuôn mặt xinh đẹp vặn vẹo không ra hình người: “Mày nghĩ mày là ai?”
“Mày cho rằng tao sẽ rơi vào hoàn cảnh của mày ư?”
“Ha ha ha ha ha…” Khổng Mật Tuyết lại cười to, trên mặt là oán hận điên cuồng cùng mỉa mai.
“Tao và con tiện nhân nhà mày không giống nhau! Mẹ tao sẽ không bỏ mặc tao! Chú tao cũng sẽ cứu tao!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây