Vương Đại Sơn và con chó dại đứng ở ngoài cửa.
Mặt Như Lan nháy mắt trắng bệch, nắm chặt lấy tay Tô Họa.
Tô Họa lặng lẽ nắm lấy bàn tay lạnh như băng của Như Lan.
Họ nói chuyện rất khẽ, Vương Đại Sơn ở ngoài cửa chắc chắn không nghe được nội dung.
“Mày nói được, mày không phải người câm.” Vương Đại Sơn nói với giọng điệu chắc nịch.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây