Cố Kim Việt đau đầu nói: “Hoạ Hoạ, em đừng quậy nữa!”
Sắc mặt Đồng Hoạ lập tức khó coi như nuốt một con ruồi, mẹ nó! Đừng có mà gọi nhũ danh của cô chứ?
Ánh mắt Cố Tư thâm trầm nhìn chằm chằm Cố Kim Việt, khiến sống lưng Cố Kim Việt cong xuống, trán mơ hồ chảy mồ hôi.
“Quản tốt người của cậu, quản không tốt, tôi dạy giúp cậu.”
Cố Kim Việt biến sắc, có ý muốn giải thích cô ta không phải người của mình, nhưng không nói nên lời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây