----
“Chuyện gì thế này?” Vương Mạn Mạn đứng ngồi không yên, lo lắng nói: “Bây giờ anh cảm thấy thế nào... Đi bệnh viện, mau đi thôi...”
Vương Mạn Mạn kéo Tiểu đoàn trưởng Kiều ra ngoài, cô ấy không muốn chồng mình vì mắt có vấn đề mà mất hết tương lai.
Tiểu đoàn trưởng Kiều vẫn chưa hết kinh ngạc, anh ấy nắm lấy tay Vương Mạn Mạn, từ tốn nói: “Vợ ơi, em nói xem, nếu như mắt anh không có vấn đề gì thì sao lại có thể nhìn thấy đội trưởng Tạ đang giặt quần áo?”
Vương Mạn Mạn: “...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây