----
Bên kia, Cố Ý Lâm nhìn mặt trời dần lặn về phía tây, sờ cái bụng đang kêu ùng ục của mình.
Người lính bên cạnh nghe thấy, cảm thấy không nỡ.
“Đồng chí, cô đã chờ ở đây một ngày rồi.” Cậu lính trẻ không biết nói gì, sao có người tới đây mà không báo cho người ta: “Nếu không, cô đến nhà nghỉ đó ngồi đi?”
Cố Ý Lâm có giấy chứng nhận của hợp tác xã cung ứng nên không cần nghi ngờ thân phận của cô ấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây