----
Cũng không biết có phải là vận khí dùng hết hay không, kế tiếp hơn một giờ không có ai tới.
Chú Lưu lo đến độ dứt khoát chuyển cái ghế, ngồi ở giao lộ trông coi.
Ông vươn cổ nhìn chằm chằm cửa vào, cực kỳ giống như đá vọng phu.
Có lẽ ông trời không đành lòng nhìn bộ dáng thất vọng của chú Lưu, phía trước đột nhiên có rất nhiều người tới, chạy thẳng đến đây. Chú Lưu vui quá, mang ghế hưng phấn chạy về.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây