Hoắc Thanh Sơn giới thiệu những người lớn khác cho Lâm Doanh Doanh biết: “Vị này là chú ba, họ Tạ, từ sau khi cha anh qua đời, cũng nhờ có chú chăm sóc nhà chúng ta.”
Năm nay chú ba Tạ vừa ba mươi, dáng người cao lớn đẹp trai, mặc dù trên mặt của ông có chút dấu vết năm tháng nhưng vẫn tràn đầy tinh thần như cũ.
Chú ba Tạ lập tức đứng lên, liên tục khoát tay: “Không phải chú chăm sóc các người mà là năm đó chú hai cứu chú. Nếu không phải có chú hai, chú đã sớm bị... “Ông ấy nghẹn ngào nói không hết, vội vàng cúi đầu lau nước mắt: “Để mọi người chê cười rồi.”
Đối với loại người có ơn phải báo mà nói, từ trước tới nay Lâm Doanh Doanh luôn kính nể, cô trịnh trọng nói: “Cháu mời chú ba một ly.” Cô dùng bả vai huých ngực Hoắc Thanh Sơn một cái: “Không cần anh uống thay em.”
Hoắc Thanh Sơn rủ mắt xuống nhìn cô, gật đầu: “Được.” Anh nhìn Hoắc Thanh Phong một cái, Hoắc Thanh Phong lập tức đưa bình rượu cho anh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây