Mẹ Hoắc cười đắc ý: “Năm đó khi lấy ruộng đất của nhà giàu chia cho người nghèo, ông ngoại và bà ngoại các con bị xử bắn, mẹ là con của vợ lẽ bị người bắt nạt. Mẹ biết kho tiền riêng của mẹ cả giấu ở đâu nên nhân lúc loạn lạc liền chạy đến đó lấy một bao lớn, đây là của hồi môn mà trước đây bà ấy cho mẹ. Mẹ giấu rất kĩ, Thanh Sơn và mấy đứa nhỏ cũng không biết. Bây giờ mẹ đều đem chúng tặng cho con.”
Bà vừa nói vừa nhét túi vải vào ngực Lâm Doanh Doanh, trong đó còn có hai thỏi vàng.
Lâm Doanh Doanh: “!”. Mẹ ơi, bà ấy cũng giỏi thật. Đúng là một người giấu vàng lão luyện. Quả nhiên ai ai cũng có khả năng sinh tồn của riêng mình.
Cô vội vàng cất vòng tay vào trong túi vải, bảo mẹ Hoắc cất cho thật kỹ. Năm nay không thể đeo thứ này, sẽ bị coi là phạm lỗi.
Mẹ Hoắc thấy cô kiên quyết không chịu nhận, bèn nói: “Đợi con vào nhà rồi mẹ sẽ giao cho con bảo quản.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây