Khi anh mất đi cô thì mới biết được bản thân mình yêu Lâm Doanh Doanh đến nhường nào, mỗi một ngày đều sâu đậm hơn một chút, không cách nào tự thoát khỏi, không cách nào quên đi được từng li từng tí. Khi cuối cùng anh cũng hiểu được tình yêu là gì, thế nào là mất mát, thế nào là tan nát cõi lòng, mới nhận ra trước đây yêu cô nhiều đến như thế nào.
Đáng tiếc khi ấy trẻ người non dạ, tính cách bốc đồng lại còn tự cho là mình đúng, khiến anh mất đi cô rồi mà vẫn chẳng hề hay biết.
Anh biết mình và cô ngày một xa cách không thể trách được ai, tất cả đều là lỗi của mình, là bản thân tuổi trẻ quá tự phụ cũng quá tự cho mình là đúng, rõ ràng đã đẩy cô ra xa. Có chơi có chịu, đã bỏ lỡ sẽ không bao giờ quay trở lại được nữa, anh cũng sẽ không cưỡng cầu nữa.
Hiện tại anh không mong cầu tương lai có cô, anh có được quá khứ của cô vậy cũng đã đủ rồi.
Anh không muốn nhìn về phía trước, cũng không muốn tìm đại một người để lấp đầy thay thế vào chỗ trống của cô, căn bản không cần thiết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây