Tuyết ở chỗ này không có giống với tuyết mà trước kia cô biết, tuyết với cô mà nói là lãng mạn, dịu dàng, từng bông hình lục giác, đẹp vô cùng.
Nhưng mà ở đây nhiệt độ thấp, khi tuyết rơi xuống đã đông thành hạt, chất thành một tầng thật dày trên đất, đạp lên còn kêu rụp rụp. Hơn nữa dù mặt đường đã được quét tuyết đi rồi, nhưng còn có tuyết nhỏ, sương mù rồi hạt sương này nọ, rơi xuống đất liền bị đóng băng, tầng tầng như vậy, bị người đạp tới đạp lui đã tạo thành một con đường băng bùn màu đen xám.
Người và xe cũng đi trên đó, thật sự là càng lúc càng trơn trợt.
Cô có hơi lo lắng cho cuộc sống sau này của bản thân, bởi vì đây còn chưa phải là thời điểm lạnh nhất, đợi đến tuyết lớn phong môn tháng chạp, tuyết rơi dày tận ba mét đó.
Cô có hơi sợ, theo bản năng mà chui vào trong ngực cửa Hoắc Thanh Sơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây