Lâm Doanh Doanh nhớ Hoắc Thanh Sơn có nói với cô là anh có đặt một cái vò nhỏ tiện lợi, có lẽ nó là cái bô.
Tuy căn nhà này mới, nhưng vì cũng chỉ có một người đàn ông ở, nên trong nhà gần như là không có trang trí gì. Dù sao đi nữa thì nền dưới đất cũng là gạch chứ không phải là bùn, vách tường cũng được trát láng mịn, không tới nỗi bị bong tróc tường, để bụi bay xuống.
Cô vừa mở cửa ra, lập tức có một luồng gió lạnh không thể ngăn cản thổi qua, nó khiến cô không kìm được mà rùng mình: “Đúng thật là thoải mái!”
Thế là cô nhanh chóng quay lại mặc thêm một chiếc áo choàng dài và mang giày bông vào, sau đó cô đi ra khỏi nhà để quan sát một chút.
Sân ở bên ngoài rất lớn, có cảm giác như nó hơn nửa mẫu đất vậy, có hàng rào gỗ được dựng lên xung quanh. Hiện tại thì cái sân này bị bỏ trống không, ngoài đống tuyết đang chất đầy kia, cũng chỉ có một đống gỗ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây