Anh kéo Lâm Doanh Doanh từ trong chăn dậy, anh dỗ cô: “Em dậy ăn rồi hãy ngủ tiếp. Một lát nữa anh đi vào doanh trại, buổi sáng anh có nhiệm vụ là phải đi đốn củi.”
Lâm Doanh Doanh đưa cánh tay mềm mại trắng nõn ra: “Em còn chưa mặc quần áo, sao mà ngồi dậy được!”
Hoắc Thanh Sơn lấy áo lót của cô tới: “Nó khô rồi.” Vì ở trong phòng có đốt lò sưởi, ấm ấm cũng tiện hong khô quần áo.
Lâm Doanh Doanh cảm thấy thương anh, cô ôm lấy cổ anh rồi hỏi nhỏ: “Vậy anh có ngủ không?”
Hoắc Thanh Sơn hôn cô một cái: “Sau khi anh trở về sẽ ngủ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây