Lục Đình Tú cảm giác có chút đáng sợ, nhưng nếu như nghĩ ngược lại là chị gái không kết hôn, cũng sẽ không có cha Lâm, hai thằng nhóc của nhà họ Lâm, và còn cả Lâm Doanh Doanh đáng yêu nữa.
Giống như Lâm Doanh Doanh không kết hôn, cũng sẽ chẳng có một gia đình dễ thương như vậy tới nhà nhảy múa ca hát cùng bọn họ.
Cậu ấy không kiềm chế được mà thở dài: “Bọn chúng vẫn là ở xa quá.”
Ban đầu mọi người đều nghĩ rất tốt, để cho con gái kết hôn gần nhà, biết gốc biết rễ, như vậy sau này vẫn giống như một nhà vậy, cũng chẳng có ai mất đi ai cả.
Mẹ Lâm đã từng trải qua hai đứa con trai vỗ cánh bay đi rời xa khỏi mình, vẫn có thể khá là thản nhiên tiếp nhận, bà cười nói: “Em trai à, thiên hạ này không có bữa tiệc nào không tàn. Làm bậc cha mẹ sinh con dưỡng cái, không phải là vì để cho chúng nó canh giữ ở bên cạnh mình, thỏa mãn tâm nguyện vui vẻ của tình cha con, mà là vì để cho chúng nó có thể tự do bay đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây