Trần Xung thầm nghĩ cháu cũng không dám ngồi đối diện với thủ trưởng đâu, năm nam sinh bọn họ cùng tuổi với Lâm Doanh Doanh, từ khi tốt nghiệp trung học cơ sở đã bắt đầu cảm giác được ánh mắt dò xét của cha Lâm. Không nói ra được là loại cảm giác gì, chính là... vô cùng nghiêm túc, không giống vẻ hòa khí, hiền từ như trước kia nữa, giống như cán bộ làm công tác duy trì trật tự vậy!
Ánh mắt vô cùng sắc bén!
Cậu giúp mẹ Lâm để thức ăn lên bàn, bưng cá kho làm xong ra trước, lại bưng cả chân giò mẹ Lâm vẫn hầm từ nãy ra bàn.
Chân giò này trước hầm sau hấp, cuối cùng còn nướng một lúc, béo ngậy, đỏ bóng loáng, vào miệng là tan, thơm mềm mê người.
Lâm Doanh Doanh liền gọi cha Lâm và Hoắc Thanh Sơn, còn có hai chiến sĩ bên ngoài: “Mau tới, ăn cơm rồi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây