Lâm Doanh Doanh không nghe theo, bắt đầu giương nanh múa vuốt muốn cắn anh, “Cho anh biết răng em có cứng hay không, hãy xem thần công răng sắt răng đồng của em.”
Hoắc Thanh Sơn một cánh tay đỡ cô, để mặc cô treo trên người mình như gấu koala, một tay mở cửa phòng đưa cô đi ra ngoài.
Lâm Doanh Doanh muốn anh cõng mình xuống cầu thang, “Em là một con vịt nấu chín, chân mềm nhũn không đi được, anh là cọc gỗ, anh cõng em.”
Hoắc Thanh Sơn không từ chối, đi xuống hai bậc thang rồi quỳ gối ngồi xổm xuống, “Nào, lên đi.”
Lâm Doanh Doanh trèo lên bờ lưng rộng lớn của anh, cảm thấy mỹ mãn nói: “Hoắc Thanh Sơn, anh tốt thật đấy. Khi em còn nhỏ, em thích nhất là để cho cha em cõng em, vai của anh rộng như vai của cha em vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây