Lâm Doanh Doanh đi theo bọn họ ra xem, ở đằng xa đã có thể nghe được tiếng máy cày ầm ầm.
Ở hai đầu bờ có không ít xã viên đang vây xem, trên ruộng cũng có rất nhiều cán bộ đang quan sát, chỉ huy, từng người đều vừa hưng phấn vừa vui mừng, còn vui hơn cả năm mới.
Hoắc Thanh Hồ và Tạ Vân cũng đều ở đây, hai đứa nó chân trần chạy như bay trên những chỗ đất đã được cày rồi, đi nhặt côn trùng trong đất.
Bọn họ nhìn thấy Lâm Doanh Doanh đứng ở đầu bờ, Hoắc Thanh Hồ kêu lên một tiếng Lâm yêu tinh theo bản năng rồi muốn chạy. Tạ Vân lại kéo cậu ấy lại, nhắc nhở: “Anh ba, chúng ta là được thầy dẫn tới học tập, không phải trốn học.”
Lúc này Hoắc Thanh Hồ mới phục hồi lại tinh thần, phủi phủi vạt áo, làm ra vẻ rất bình tĩnh: “Dĩ nhiên biết rồi, anh là đang muốn nhìn xem anh và máy cày thì ai chạy nhanh hơn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây