Lâm Doanh Doanh dẫn mẹ Hoắc và Hoắc Thanh Hạnh đến đại đội của công xã mua vải dệt thủ công.
Mẹ Hoắc: “Doanh Doanh, con làm vỏ chăn cho chăn của con thôi, còn bọn mẹ không cần, bọn mẹ may thêm một lớp ở bên ngoài, mười ngày nửa tháng tháo ra giặt một lần.”
Nếu như làm cho mỗi người một cái vỏ chăn và ga giường, vậy quá lãng phí, thật sự không cần thiết.
Lâm Doanh Doanh cười nói: “Dạ, nghe mẹ.”
Mua vải xong, nhân viên đại đội buộc ở yên sau xe đạp của bọn họ, thấy bọn họ mua nhiều đồ như vậy, đều hâm mộ không thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây