Lâm Doanh Doanh bị mềm lòng bởi nụ cười của cậu ta, thế nên cô đã bắt đầu nếm thử quả đào dại kia, nhưng vừa cắn được một miếng: “A a a a, chua quá, chua quá!” Cô kéo bàn tay của Hoắc Thanh Sơn qua rồi lập tức nhả miếng đào vào trong lòng bàn tay anh.
Hoắc Thanh Sơn không hề suy nghĩ gì mà nhanh chóng bỏ miếng đào đó vào trong miệng ăn.
Thiếu niên đứng đối diện trợn to hai mắt, miếng đào mà cậu ta đang nhai trong miệng rớt xuống đất một cái “Bịch”.
Hoắc Thanh Sơn bẻ mấy cái đào khác ra, rồi lần lượt ăn thử một miếng nhỏ, khi đã nếm được vị tương đối ngọt thì anh lập tức bẻ quả đào ra, lấy phần đào ngọt nhất và đút cho Lâm Doanh Doanh ăn.
Cô vừa đọc sách, vừa há miệng ra như con chim non vậy, sau đó cô gật đầu một cái, khen anh: “Ừm, trái này ngon, đúng là trái anh Thanh Sơn hái.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây