Lâm Doanh Doanh ghé sát vào bên tai anh, rồi nhẹ nhàng nói: “Vậy anh cũng biết lái máy kéo.”
Hoắc Thanh Sơn trả lời cô: “Gần như là biết.”
Lâm Doanh Doanh lập tức cố tình chọc cười anh: “Vậy anh thi thay Thanh Phong nhé, dù sao thì trông hai người cũng có vài điểm giống nhau. Đến lúc đó, anh cong chân lại một chút thì dáng người cũng không khác gì nhau lắm. Sau đó thì anh nhếch miệng lên một chút, đừng có xụ mặt là nhìn anh như trẻ ra bảy tám tuổi vậy, có thể trông còn như thanh niên trẻ đấy.”
Hoắc Thanh Sơn nhìn cô một cách rất nghiêm túc, anh dứt khoát từ chối: “Tất nhiên là không.”
Lâm Doanh Doanh bĩu môi: “Anh nhìn kìa, anh lại nghiêm túc rồi, người khác không biết còn tưởng anh là một ông chú ba mươi mấy tuổi đấy, cả ngày mà cái mặt cứ tỏ ra nghiêm nghị.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây