Thật ra thì Diệp Chi Đình có thể tự mình tìm người giúp, nhưng lần này anh ta đã có kinh nghiệm, biết Diệp Mạn Mạn bị mẹ Lâm ném xuống đây, muốn điều đi tất nhiên cũng phải được mẹ Lâm đồng ý, cho nên cũng xin phép bà một chút.
Diệp Mạn Mạn khẽ cắn môi, trong lòng rất chua xót, cô ta chưa từng được bác Lâm viết thư riêng cho, cô ta cười một tiếng: “Thôi, thấy chị Doanh Doanh sống tốt như vậy thì em cũng yên tâm đến nông trường.”
Lâm Doanh Doanh: “Được rồi, cô đã khoe khoang xong, tôi biết cô phải đến nông trường. Mau đi đi.”
Cái tình nghĩ chị chị em em giả tạo này cô không cần có được không.
Hai người Mã Bình Bình cũng đã quen Lâm Doanh Doanh không khách khí với Diệp Mạn Mạn rồi, có lẽ là vì vậy nên Diệp Mạn Mạn mới bảo các cô ấy đi cùng, các cô ấy cười một tiếng, vội vàng tạm biệt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây