Không đợi bà nói xong, thím ba Hoắc đã bị vấp vào một một cục đá ở bên cạnh bậc cửa cổng, thiếu chút nữa ngã như chó gặm cứt, làm thím ấy giận đến nỗi hùng hùng hổ hổ chạy đi.
“Ha ha.” Lâm Doanh Doanh cười lên, phủi phủi tay nói: “Đáng lẽ ra Vương Tiểu Hồng phải đổi tên thành Vương Tiểu Hắc mới đúng, vừa tức giận cái là mặt lại càng đen hơn.”
Mẹ Hoắc nhìn dáng vẻ ngây thơ hồn nhiên của cô, dường như cô gái lãnh diễm, mạnh mẽ khi nãy không phải là cùng một người vậy, trong lòng bà rất vui vẻ, cô con dâu này thật là tốt, biết che chở cho mình, vậy sau này mình cũng không thể quá mềm yếu để bị người ta bắt nạt, làm cho con dâu mất mặt được.
Xử lý cá xong, Lâm Doanh Doanh giúp mẹ Hoắc đốt lửa, mẹ Hoắc dùng nồi sắt rán vàng hai mặt trước, sau đó xúc vào trong nồi kho rồi cho thêm nấm dùng bếp nhỏ từ từ hầm.
Hầm xong cá, mẹ Hoắc đi ngay ra đóng cửa cổng lại, quay về lấy đèn pin rồi kéo tay Lâm Doanh Doanh đi vào trong nhà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây