Thím ba Hoắc bỗng chốc sửng sốt, ngay sau đó đen mặt khí tức trầm xuống: “Cô con dâu nhỏ của chị đang nói cái gì đấy, sao lại khó nghe như vậy?”
Lâm Doanh Doanh cười hì hì: “Ai ya, thím ba, thím đừng nóng giận mà, thím nói đùa với mẹ cháu, cháu nghe thì thấy mới lạ, hay ho. Cháu cũng chỉ là tùy tiện nói đùa với thím một chút thôi mà, thím xem thím lại còn tức giận nữa chứ, chẳng vui gì cả~~”
Lâm Doanh Doanh kéo dài âm cuối, cô người đẹp, giọng ngọt, nhất là khi ỏn à ỏn ẻn như vậy đúng là có thể làm cho thím ba Hoắc buồn nôn đến chết.
Thím ấy nghiêm mặt nói người ta ở nhà ấp trứng, nuôi ấu trùng thì được, nếu như người ta không vui thì chính là nói đùa không có gì, làm sao mà đập lại lên người mình thì lại không được vậy?
Thím ba Hoắc thấy Lâm Doanh Doanh yêu kiều mềm yếu, thế nhưng không ngờ cô lợi hại như vậy, nhất thời lại nghĩ tới ngày kết hôn Lâm Doanh Doanh dặn dò Hoắc Thanh Phong không cho thím ấy ăn anh đào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây