Mẹ Hoắc cười nói: “Khi mang thai Thanh Sơn, mẹ nằm mơ thấy thời tiết ngày hôm đó rất đẹp, mặt trời đỏ rực treo trên bầu trời xanh biếc, phía dưới là một vùng núi lớn trập trùng nhấp nhô, núi dài không nhìn thấy điểm cuối, mẹ đi tới đi lui ở chỗ đó thì nhặt được một viên hồng tinh lấp lánh.”
Lâm Doanh Doanh cười khanh khách: “Vậy tại sao không gọi anh ấy là Hồng Tinh chứ?” Cô thì thầm một câu: “Hoắc Hồng Tinh, cũng thật là dễ nghe.”
Mẹ Hoắc cũng cười: “Đây không phải là do thế hệ sao, tên đệm là Thanh, gọi là Tinh cũng ngượng miệng. Cộng thêm bác cả lại sinh được một cô con gái đặt tên là Tinh Tinh, cũng không thể đặt tên Thanh Sơn như thế được.”
Lâm Doanh Doanh bĩu môi: “Bác ấy thật là ngang ngược, bây giờ còn đặt tên là Kiến Quốc, Vệ Quốc, Vệ Đông, sợ là phải hơn trăm ngàn ấy chứ.”
Mẹ Hoắc thở dài: “Cũng có người ngang ngược, trong tên bác ấy có một chữ Hoa, cũng không cho mẹ đặt tên là Thanh Hoa, thế nhưng bác ấy lại không nói bọn mẹ còn không biết bác ấy tên là Hòe Hoa đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây