Lâm Doanh Doanh chu môi “Đồ xấu xa. Lúc nào cũng muốn phơi nắng em, nếu phơi cháy em rồi thì anh không đau lòng à?”
Hoắc Thanh Sơn chỉ cười không đáp.
Lâm Doanh Doanh không chịu bỏ qua, hai cánh tay thon thả choàng qua cổ anh, cả người cô đều dính chặt lên người anh, đôi chân cũng vươn từ phía sau ra định ghì anh xuống “Anh không thương em là em không bỏ qua đâu.”
Cô cọ tới cọ lui trên lưng anh, không nghiêm chỉnh chút nào.
Hoắc Thanh Sơn chỉ mặc áo ba lỗ nên đặc biệt nhạy cảm với sự tiếp xúc của hai quả cầu tuyết mềm mại trước ngực cô, anh cảm thấy toàn thân đều dần nóng bừng lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây