Chẳng mấy chốc lại đến thời gian nghỉ trưa.
Phó Mặc Bạch xách hộp cơm đến nơi đúng giờ.
Nghĩ đến sau này có thể quang minh chính đại đứng bên cạnh cô, khóe miệng anh nhếch lên một nụ cười nhè nhẹ.
Tô Diên bước ra khỏi cổng trường, vừa vặn thấy cảnh tượng này thì khẽ dừng bước, sau đó làm bộ vô cùng tự nhiên tiến lên hỏi: “Em thấy tâm trạng anh không tệ, bộ nhiệm vụ hoàn thành rồi hử?”
“Không có, vẫn gánh nặng đường xa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây