Thấy mẹ còn định mua giày, Tô Diên vội ngăn lại: “Mẹ, từng này đồ là đủ rồi, giày không cần mua thêm, ở nhà vẫn còn giày mới chưa mang, nếu không mang sẽ chật mất.”
Nhưng Thẩm Như quen tay hào phóng, không có khái niệm gì về tiền bạc, thấy không đáng là bao nên lại mua thêm giày mới cho hai đứa trẻ.
Tô Diên đứng bên nhìn mà đau lòng, không lâu sau tìm được cái cớ kéo mẹ ra khỏi tòa nhà bách hóa.
Thẩm Như vẫn còn lưu luyến, không muốn đi.
“Hay con đi làm việc, mẹ ở lại dạo tiếp?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây