Nhiệt độ dần tăng lên, Tô Diên thở gấp.
Ánh mắt người đàn ông chuyên chú, mỗi cú chạm đều sâu đến tận cùng.
Mưa gió qua đi, Tô Diên kiệt sức nhắm mắt lại chỉ muốn ngủ. Phó Mặc Bạch hôn nhẹ lên trán cô, sau đó đi lấy nước ấm rửa mặt như thường lệ.
Ngày hôm sau.
Tô Diên dậy rất muộn, khi cô tỉnh hẳn, mới nhớ ra còn phải đi học.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây