Họ vừa ăn vừa trò chuyện, chủ đề phần lớn xoay quanh thôn Bạch Vân và trường trung học.
Nhắc đến điều này, Khương Nguyên tự hào nói: “Các bạn trong lớp rất ghen tị với em, bây giờ em là động lực học tập của họ. Thậm chí thầy cô cấp ba còn lấy điểm thi đại học của em để khích lệ họ nữa.”
Khương Tùng nghe vậy thì chọc ghẹo: “Không biết là ai trước khi nhận được giấy báo trúng tuyển đã khóc vài lần. Khả năng chịu áp lực của em quá kém, những đứa trẻ đó chắc chắn đừng học theo em.”
Khương Nguyên trừng mắt nhìn anh trai, đỏ mặt biện minh: “Em chỉ là lo lắng thôi mà. Nếu không đỗ đại học, thì phải một năm nữa mới gặp được cô. Chỉ cần nghĩ đến điều đó em đã muốn khóc rồi.”
Nghe những lời tâm sự này, Tô Diên rất cảm động, gắp cho cô nhóc một miếng thịt kho tàu lớn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây