Thấy họ định đi, người phụ nữ đột nhiên nắm lấy cánh tay của Tô Diên, cầu xin khẩn thiết: “Em gái, em giúp tôi một chút đi, chắc chắn tôi sẽ trả lại tiền cho em mà!”
Đúng lúc này, Trương Tiểu Thiên đã lâu không xuất hiện cũng lắc lư trong đám đông, chào hỏi Phó Mặc Bạch: “Anh trai, giúp cô ấy đi, trông cô ấy đáng thương quá mà!”
Tô Diên chưa từng tiếp xúc với gián điệp, trong lòng hơi hoảng loạn, nhưng vì bọn trẻ, cô cố gắng giữ bình tĩnh, nhanh chóng phân tích lợi hại.
Phó Mặc Bạch bình tĩnh hơn cô rất nhiều, lạnh lùng đáp trả: “Tôi đã nói, ra ngoài không mang tiền, cậu tốt bụng thì cho cô ta mượn đi.”
Thấy họ không nóng không giận, Trương Tiểu Thiên và người phụ nữ nhìn nhau vài giây, rất buồn bực, chỉ có thể tiếp tục nghĩ cách làm họ tức giận, để lợi dụng hỗn loạn mà bắt cóc trẻ con, làm con tin trong tương lai.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây