Giang Đông gật đầu đồng ý, trong lòng mơ hồ có suy đoán.
Từ tiệm cơm quốc doanh trở về nhà, Tô Diên vẫn không thể bình tĩnh, trong đầu cô rối bời. Cô hỏi Phó Mặc Bạch: “Anh nói... họ có thể là người thân của em không? Em thấy chuyện này thật kỳ lạ.” Chỉ qua một bữa ăn, mà tìm được người thân? Nghĩ đến thôi cũng thấy không chân thực.
Phó Mặc Bạch đưa cho cô một cốc nước lọc, nhẹ nhàng an ủi: “Đừng lo lắng, anh đoán bên đó sẽ sớm có kết quả, là hay không thì thuận theo tự nhiên thôi.”
Tô Diên nhận lấy cốc nước, gật đầu, quyết định không nghĩ về những chuyện này nữa.
Ngày hôm sau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây