Có sức lao động miễn phí để dùng, Tô Diên tất nhiên vui mừng. Nghĩ đến mình còn món quà muốn tặng cho anh, cô vội chạy vào nhà lấy, làm rất bí ẩn.
Phó Mặc Bạch thấy cô rời đi, hỏi Khương Nguyên: “Cô ấy sao vậy, em biết không?”
Đương nhiên Khương Nguyên biết, nhưng phải giữ bí mật: “Chắc là thay đồ ấy ạ, lát nữa sẽ quay lại.”
Phó Mặc Bạch tin thật, ngoan ngoãn chờ đợi, nghĩ xem cô còn thiếu thứ gì.
Vài phút sau, Tô Diên từ trong nhà bước ra, cười tươi tiến lại gần nói: “Anh nhắm mắt lại trước đi, em có món quà muốn tặng anh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây