Ôm nhau xong, Tô Diên mới nhận ra Khương Nguyên đã đi mất, không khỏi ngượng ngùng nói: “Cô bé này thật tinh nghịch, không biết tối nay em ấy ăn gì đây nữa?”
Phó Mặc Bạch lại rất cảm kích hành động của Khương Nguyên, chỉ mong mỗi phút giây sau này đều có thể ở riêng với Tô Diên như vậy.
“Gần đây có tiệm cơm, chúng ta mua ít bánh bao rồi mang đến cho con bé là được.”
Tô Diên suy nghĩ một chút, gật đầu đồng ý.
Sau khi mua bánh bao, Phó Mặc Bạch đứng đợi ngoài cổng trường, Tô Diên đến ký túc xá tìm Khương Nguyên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây