Nghe cô nói thế, Phó Mặc Bạch không những không tắt đèn mà còn nhanh chóng leo lên giường, ngay giây sau đã ôm cô vào lòng, chứa đựng chút sức lực.
Cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo của anh ở gần, Tô Diên mở to mắt, không dám nhúc nhích, cho đến khi anh hôn lên môi cô, cô mới vô thức nhắm mắt lại.
Cảm giác mềm ấm như có dòng điện nhẹ nhàng chạy qua. Đôi môi đỏ mở ra, anh ngang ngược tràn vào, không cho cô chút cơ hội thở dốc.
Khi nhiệt độ dần tăng lên, người đàn ông không còn thỏa mãn với những trò chơi dây dưa thế nữa, Tô Diên bị buộc phải ngửa cổ lên, rịn ra lớp mồ hôi mỏng.
Không biết bao lâu trôi qua, trong căn phòng yên tĩnh, anh khẽ áp môi vào tai cô, cất giọng khàn khàn hỏi: “Đây là cái gì? Sao khó tháo thế này?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây