Phó Mặc Bạch đưa tay chỉnh lại vành mũ, lại vuốt thẳng góc áo, vẻ mặt nghiêm túc, sải bước ra khỏi phòng.
Khâu Dã thấy vậy, cười trêu chọc: “Cậu đi đón dâu hay là đi đánh nhau đấy? Không có chút nét cười nào, nhìn đáng sợ quá.”
Nghe vậy, người đàn ông dừng bước, quay lại hỏi: “Đáng sợ lắm sao?”
Khâu Dã gật đầu: “Đáng sợ chứ! Cậu không thể cười một chút sao? Ngày vui mà.”
Phó Mặc Bạch hơi mất tự nhiên, khẽ ho một tiếng, nở một nụ cười trông khá gượng gạo rồi ngồi lên xe đạp đi về nhà khách.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây