Không biết chuyện của nhà Lý Thụ là ai lan truyền, ngày hôm sau tất cả học sinh đều biết.
Ở trước mặt cậu bé mọi người không dám nói gì, nhưng sau lưng lại thảo luận hăng say ra tam sao thất bản.
Đàm Lệ thấy vậy thở dài bất lực: “Thành tích học tập của em Lý Thụ vừa tiến bộ một chút, gia đình đã gặp chuyện thế này. Nếu cha cậu nhóc có thể về còn đỡ, nếu mãi mãi không về xem như hại thảm thằng bé rồi.
Ai cũng không thể lựa chọn cha mẹ ruột của mình, Tô Diên cũng than thở theo: “Hy vọng cậu nhóc kiên cường một chút, thành công qua được khó khăn này.”
Đàm Lệ ở bên cạnh nghe, như suy tư gì đó. Một lúc lâu sau, cô ấy móc mười mấy tệ trong túi ra đưa cho Tô Diên: “Cô đưa cho cậu nhóc giúp tôi, tôi sắp phải đi rồi, chỉ giúp ích được nhiêu đây thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây