“Ôi, mặt trời mọc lên từ phía tây hay sao? Đồng chí Lục trước giờ không phải buổi trưa không rời giường mà cũng có lúc dậy sớm như vậy?”
Bùi Tranh sửa sang lại thắt lưng trên eo và dây buộc trên chân, đi xuống từ lầu hai, nhìn thấy Lục Nùng thì âm dương quái khí nói.
Lục Nùng cười ha ha: “Cảnh vệ Tiểu Bùi, xem ra hôm nay đã chuẩn bị tiếp nhận trọng trách mà tổ chức giao phó cho rồi?”
“Trọng trách” được Lục Nùng nhấn mạnh.
Bùi Tranh: “...” Vãi, sơ ý rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây