Bốn người em trai nghe vậy thì nhìn về phía Lục Nùng với vẻ kì lạ, Lục Nùng cực kì ngoan ngoãn ở trước mặt Bùi Tịch An, ngoan ngoãn đứng ngay ngắn ngoan ngoãn trả lời, cách biệt một trời một vực với dáng vẻ kiêu ngạo sai khiến họ làm việc mười phút trước.
... Thì ra ở trước mặt cha/chú Bùi, cô cũng sợ hãi giống như bọn họ, thoải mái rồi.
“Bị thương nhỏ thôi, lúc diễn tập bị mảnh đạn pháo nhỏ bay qua làm trầy da, không phải chuyện to tát gì.” Bùi Tịch An nói qua loa.
Lục Nùng không hiểu lắm nên tin là thật, nhưng Bùi Tranh nghe xong lời này thì sắc mặt từ trầm thấp biến thành đen sì, quay đầu qua, vẻ mặt tủi thân.
Thấy vậy, Lục Nùng đã hiểu một chút về “vết thương nhỏ” trong lời Bùi Tịch An, không khỏi lo lắng: “Rốt cuộc bị thương ở đâu?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây