Tiểu Triệu chính là vị cán sự đang trực kia, anh ta ngại ngùng cười, lấy một phong thư từ trong ngăn kéo ra đưa cho Lục Nùng: “Bên trong là chữ kí của chủ nhiệm và tiền trợ cấp của cô, còn có chìa khóa kí túc xá, cô cất đi.”
“Chủ nhiệm nói đùa rồi, xử lí việc tư xong đương nhiên phải trở về tiếp tục hoàn thành việc học rồi ạ.” Lục Nùng ngại ngùng cười với chủ nhiệm, sau đó nhận lấy phong thư đồng chí cán sự Tiểu Triệu đưa tới: “Làm phiền đồng chí Tiểu Triệu rồi.”
Tiểu Triệu khoát khoát tay: “Không phiền phức không phiền phức, nên làm thôi.”
Xử lý xong chuyện của Lục Nùng, Tiểu Triệu nghiêng đầu quan sát mấy đứa nhóc phía sau Lục Nùng, nhìn thấy Bùi Tranh còn ôm đứa bé cực kì đáng yêu đến ngẩn ra, nói thầm trong lòng sao đến trường còn mang theo trẻ con bèn mở miệng hỏi: “Các em có chuyện gì cần làm ư?”
Bùi Tranh: “...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây