Hai người người tới ta đi, câu hỏi ngày càng xảo quyệt, uống rượu cũng ngày càng nhiều, đến cuối cùng cả một buổi chiều chậm rãi thoải mái tiêu diệt một bình Mao Đài, hai bên uống say đến mức nằm ra bàn.
Lục Nùng còn tưởng rằng tửu lượng của Bùi Tranh rất lớn, kết quả không uống được mấy ly đã choáng váng rồi, còn không bằng cô nữa, kỹ thuật không tốt còn thích khoe khoang, cô khinh thường cười nhạo Bùi Tranh một cái, sau khi cười xong mình cũng nằm rạp xuống bàn.
Gần tối mẹ Ngô xuống lầu nấu cơm, liền thấy trên bàn ăn phòng khách hai tên say rượu nằm một đông một tây, khắp phòng đều là mùi rượu chưa phai.
Mẹ Ngô: “..”
“Nùng Nùng?” Mẹ Ngô đi tới bên cạnh Lục Nùng, muốn gọi Lục Nùng tỉnh lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây