Lục Nùng liếc mắt nhìn Bùi Tranh một cái, bảo cậu tự hiểu đi, sau đó đi vào phòng bếp.
Bùi Tranh đi theo Lục Nùng vào phòng bếp, nhìn cô cầm bình thủy tinh kỳ lạ ra, múc một muỗng bột màu nâu bỏ vào bên trong, lại đổ nước nóng vào, một lát sau một cỗ hương thơm tinh khiết từ bình thủy tinh chậm rãi bay ra.
Bùi Tranh biết đây là cà phê, không phải là cậu không có kiến thức, trước kia tò mò người nước ngoài ăn cái gì, cố ý đi với đám người Thẩm Ký Minh đến nhà ăn phương tây mấy lần, cũng có chọn cà phê, đáng tiếc bọn họ là người theo khẩu vị Trung Quốc, từ đầu đến cuối ăn không quen bò bít tết còn máu và cà phê đắng kia.
Trái lại không biết thì ra cà phê cũng có thể tự mình pha uống.
Bùi Tranh nhìn động tác thuần thục của Lục Nùng, trong lòng nghĩ mẹ kế chính là tư bản nhỏ, thật ra hoàn toàn không hợp với nhà bọn họ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây