Lúc sắp rời đi, Cố Tiểu Hoài ngồi trong lòng anh trai nhìn chằm chằm vào con chó nhỏ, chó nhỏ cũng không có người đuổi theo, ngồi bệt xuống đất nghẹn ngào nhìn hướng Cố Tiểu Hoài rời đi.
Một người một chó, gắng gượng diễn ra được hình ảnh thâm tình sinh ly tử biệt.
Bảo vệ cửa, Bùi Tranh, Lục Nùng: “. . .”
“Nếu không các người cũng dẫn Tiểu Bạch đi đi.”
Quả thật bảo vệ cửa không chịu nổi đôi mắt ướt át đáng thương của trẻ nhỏ, hơn nữa cậu bé còn không có khóc, càng làm cho người ta đau lòng hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây